Không có sự trung gian giữa người bề tôi và Thượng Đế
Nhiều tôn giáo đã cho một số cá nhân một vị thế tôn giáo vượt hơn những cá nhân khác trong cộng đồng tín đồ. Các tôn giáo đó thường liên kết sự thờ phượng của mọi người cũng như đức tin của họ với sự hài lòng của những cá nhân có vị thế và chức sắc đó. Theo các tôn giáo này, thì những người có vị thế và chức sắc đó là những vị trung gian giữa các tín đồ và Thần linh, họ có quyền tha thứ tội lỗi, có thể nói họ được cho là hiểu biết về cõi vô hình, cho nên – theo cách nghĩ sàm bậy của họ - ai trái lời họ là nguyên nhân dẫn đến sự thua thiệt không tốt lành.
Nhưng Islam đến làm cho giá trị con người được tôn trọng và được đề cao nhất, nó dẹp tan quan niệm rằng sự hạnh phúc, sự sám hối, hoặc sự thờ phượng của con người phàm tục đều có liên quan đến một số người cụ thể nào đó cho dù những người này đã đạt đến mức đạo đức và phúc lành như thế nào đi chăng nữa.
Cho nên, sự thờ phượng của người Muslim là giữa y với Allah, không có bất cứ một ai trong nhân loại có quyền can thiệp hay liên quan. Bởi lẽ, Allah luôn rất gần kề với các bầy tôi của Ngài, Ngài nghe thấy lời cầu nguyện của người bề tôi, Ngài đáp lại và quan sát thấy tất cả những hành động thờ phượng của họ, không có bất cứ một người phàm nào có quyền tha thứ hay tiếp nhận sự sám hối. Bất cứ khi nào người bề tôi thành tâm sám hối với Allah thì Ngài sẽ đón nhận sự sám hối của y và sẽ tha thứ tội lỗi cho y, và không có một ai có quyền lực gây ảnh hưởng đến vũ trụ này mà tất cả mọi sự việc đều do sự định đoạt của riêng một mình Allah.
Islam cho phép trí não của người Muslim được tự do, nó kêu gọi người Muslim suy ngẫm, quyết định dựa trên Qur’an và những gì được xác thực từ lời nói và hành động của Nabi r một khi có sự bất đồng quan điểm. Không có bất cứ ai luôn đúng một cách tuyệt đối để bắt buộc phải tuân thủ theo lệnh của y về bất cứ điều gì y nói ngoại trừ Thiên Sứ của Allah r bởi vì Người r không hề nói theo ý của bản thân mà lời nói của Người đều là mặc khải và truyền dạy từ nơi Allah, Đấng Tối Cao như Ngài đã phán:
{Và Y (Muhammad) không nói theo ý muốn ngẫu hứng của bản thân mà đích thực nó là lời mặc khải được mặc khải cho y.} (Chương 53 – Al-najm, câu 3, 4). Như vậy, có ân huệ nào to lớn hơn ân huệ được Allah ban cho chúng ta tôn giáo này, tôn giáo luôn phù hợp với bản chất tự nhiên của con người, tôn giáo cho con người làm chủ bản thân của y và ngăn nó thờ phượng và phủ phục ai khác ngoài Allah, Đấng Tối Cao.