Đức tin nơi các Thiên Sứ
Nhân loại cần đến Bức Thông Điệp:
Bắt buộc nhân loại cần phải có Bức Thông Điệp giảng giải cho họ các giáo luật cũng như hướng dẫn họ đến với điều đúng đắn, bởi Bức Thông Điệp là linh hồn, là ánh sáng và là sự sống của thế giới, sẽ không có sự cải thiện tốt đẹp nào cho thế giới nếu như không có linh hồn và ánh sáng của sự sống?
Và cũng chính vì lẽ này, Allah đã gọi Bức Thông Điệp của Ngài là linh hồn, và khi nào không có linh hồn thì lúc đó sẽ không còn sự sống. Allah, Đấng Tối Cao phán:
{Và đúng như thế, TA (Allah) đã mặc khải cho Ngươi (Muhammad) linh hồn từ mệnh lệnh của TA (Qur’an). Ngươi chưa từng biết Kinh Sách và đức tin là gì, nhưng TA đã làm cho Nó thành ánh sáng mà TA dùng để hướng dẫn người nào TA muốn trong số các bầy tôi của TA.} (Chương 42 – Ash- Shura, câu 52).
Và trí tuệ cho dù có thể nhận thức được điều tốt từ trong các điều xấu một cách tổng quát nhưng vẫn không thể nhận thức điều đó một cách chi tiết và cụ thể, cũng như không thể nhận thức được các thờ phượng và cung cách của nó ngoại trừ bằng con đường mặc khải và thông điệp.
Bởi thế, không có con đường nào dẫn đến niềm hạnh phúc và sự thành công ở hai cõi ngoại trừ có các vị Thiên Sứ, và cũng không có con đường nào có thể dẫn đến sự nhận thức điều tốt lành và điều xấu một cách tinh tường ngoại trừ bằng con đường của họ, và những ai quay mặt với Bức Thông Điệp mà họ mang đến thì họ đang đối mặt với sự bất hạnh và khốn cùng.
Một trong các trụ cột của đức tin Iman:
Đức tin nơi các Thiên Sứ là một trong sáu trụ cột của đức tin Iman, Allah, Đấng Tối Cao phán:{Thiên Sứ (Muhammad) tin vào những gì được ban xuống cho Người từ Thượng Đế của Người và những người có đức tin cũng tin tưởng như thế. Tất cả đều tin tưởng nơi Allah, các thiên thần của Ngài, các kinh sách của Ngài và các vị sứ giả của Ngài.} (Chương 2 – Albaqarah, câu 285).
Câu Kinh chỉ dạy rằng bắt buộc tin nơi tất cả các vị Thiên Sứ một cách không phân biệt. Bởi thế, chúng ta không được phép tin một số vị Thiên Sứ và phủ nhận một số vị giống như tình trạng của những người Do Thái và Thiên Chúa giáo.
Nabi r nói: “Rằng ngươi phải tin nơi Allah, nơi các Thiên thần của Ngài, các Kinh Sách của Ngài, các vị Thiên Sứ của Ngài, tin nơi Ngày Sau và tin nơi sự tiền định tốt xấu.” (Muslim: 8).
Ý nghĩa của đức tin nơi các vị Thiên Sứ:
Là niềm tin kiên định rằng Allah đã cử phái đến với mỗi cộng đồng một vị Thiên Sứ để kêu gọi họ đến với sự thờ phượng một mình Allah, không tổ hợp với Ngài một thần linh ngang hàng, và rằng tất cả các vị Thiên Sứ đều trung thực, ngoan đạo và được hướng dẫn đúng đường, và rằng họ đã hoàn tất việc truyền bá những gì mà Allah giao phó cho họ, họ không hề giấu giếm, thay đổi hay thêm bớt bất cứ một điều gì dù chỉ là một chữ, như Ngài đã phán: {Chẳng phải nhiệm vụ của các Sứ giả chỉ là công khai truyền đạt đó sao?} (Chương 16 – Annahl, câu 35).
Đức tin nơi các Thiên Sứ hàm chứa điều gì?
- Tin rằng các bức thông điệp của họ là sự thật từ nơi Allah, Đấng Tối Cao, và tất cả các bức thông điệp đều đồng thuận trên cùng một điều, đó là kêu gọi đến với sự thờ phượng duy nhất một mình Allah, không tổ hợp với Ngài một thần linh ngang vai, như Ngài đã phán:{Và quả thật, TA đã cử phái đến với mỗi cộng đồng một vị sứ giả với mệnh lệnh rằng hãy thờ phượng Allah và tránh xa tà thần} (Chương 16 – Annahl, câu 36).
Và quả thật, các hệ thống giáo luật cũng như các giáo điều Halal và Haram của các vị Nabi đều khác nhau, chúng chỉ được ban hành và sắc lệnh phù hợp với từng cộng đồng, như Allah đã phán: {TA đã qui định cho từng Sứ giả trong các ngươi một hệ thống luật pháp và một lề lối.} (Chương 5 – Al-Ma-idah, câu 48).
- Tin tất cả các vị Nabi và các vị Thiên Sứ, tin những ai được Allah nhắc đến tên của họ trong số các vị Nabi, chẳng hạn như: Muhammad, Ibrahim, Musa, Ysa, Nuh, .. còn những ai không được Ngài nhắc đến tên của họ thì chúng ta cũng tin hết toàn bộ, và ai phủ nhận bất cứ một vị nào trong số họ thì coi như người đó đã phủ nhận tất cả.
- Tin tưởng những gì được xác thực đến từ thông tin của các vị Thiên Sứ cũng như các phép mầu của họ được nói trong Qur’an và Sunnah, chẳng hạn như câu chuyện chẻ đôi biển hồng hải của Nabi Musa u.
- Thực hiện và chấp hành theo đường lối giáo luật của vị Thiên Sứ được cử phái đến cho chúng ta, và Người là vị tốt nhất trong số họ và cũng là vị cuối cùng trong số họ: Muhammad r.
Các thuộc tính của các vị Thiên Sứ:
- Họ là người phàm, sự khác biệt của họ với những con người phàm tục khác là họ được Allah đặc biệt lựa chọn để mặc khải bức thông điệp của Ngài. Ngài phán: {Và những sứ giả mà TA đã phái đến trước Ngươi (Muhammad) cũng là những con người phàm tục được TA mặc khải cho Kinh sách.} (Chương 21 – Al-Ambiya’, câu 7).
Họ không có bất cứ đặc điểm nào hay thuộc tính nào của Rububiyah và Uluhiyah, tuy nhiên, họ là những con người phàm tục đã đạt đến sự hoàn hảo trong hình thái bên ngoài và cũng đã đạt tới đỉnh cao của sự hoàn hảo về đạo đức và phẩm hạnh, họ là những người xuất thân từ những dòng tộc cao quý và tốt đẹp nhất trong nhân loại, họ được ban cho trí tuệ vượt trội trong nhận thức, chiếc lưỡi thông thạo và chuẩn xác trong ngôn từ đủ tư cách và phong thái gánh vác sứ mạng Nabi và truyền bá Bức Thông Điệp của Allah.
Và quả thật, Allah chỉ dựng lên các vị Thiên Sứ từ những con người phàm tục để làm tấm gương cho đồng loại của họ, và khi đó, việc tuân thủ và đi theo các Thiên Sứ là điều nằm trong tầm khả năng và sức lực của họ.
- Allah đặc biệt lựa chọn họ cho bức Thông Điệp của Ngài, họ là những người được lựa chọn trong nhân loại. Allah, Đấng Tối Cao phán: {Hãy bảo họ (Muhammad!): “Quả thật, Ta chỉ là một con người phàm tục giống như các ngươi mà thôi, chỉ có điều là Ta được mặc khải cho biết rằng quả thật Thượng Đế của các ngươi chỉ có một Thượng Đế duy nhất”} (Chương 18 – Al-Kahf, câu 110).
Sứ mạng Nabi và Thiên Sứ không phải là sự lựa chọn dựa vào sự tinh khiết của tinh thần và trí tuệ mà thật ra bằng sự lựa chọn thiêng liêng từ nơi Thượng Đế, và quả thật, Allah đã chọn các vị Thiên Sứ và đã tuyển lọc họ trong vô số nhân loại. Allah, Đấng Tối Cao phán:{Allah biết rõ đâu là nơi mà Ngài phải đặt Thông Điệp của Ngài.} (Chương 6 – Al-An’am, câu 124).
- Họ là những người được Allah bảo vệ khỏi những điều tội lỗi và sai phạm trong việc truyền bá Thông Điệp của Allah cũng như trong việc thi hành những gì mà Ngài mặc khải cho họ.
- Sự chân thật, các vị Thiên Sứ là những người trung thực trong lời nói và hành động. Allah, Đấng Tối Cao phán: {Đây là điều mà Đấng Rất mực Độ Lượng đã hứa và các vị Sứ giả đã nói thật.} (Chương 36 – Yasin, câu 51 – 54).
- Sự kiên nhẫn, quả thật, họ đã truyền bá và kêu gọi đến với tôn giáo của Allah, họ đã báo tin mừng và đã cánh báo, và họ đã chịu không biết bao nhiều sự khổ cực, tổn hại và gian truân, nhưng họ đã kiên nhẫn, chịu đựng trên con đường giơ cao lời phán của Allah, Ngài phán: {Do đó, hãy kiên nhẫn như các Sứ giả đầy cương nghị đã từng chịu đựng.} (Chương 46 – Al-Ahqaf, câu 35).
Các dấu hiệu và phép mầu của các vị Thiên Sứ:
Allah, Đấng Tối Cao, đã phù hộ cho các vị Thiên Sứ của Ngài với những bằng chứng, những phép mầu để chứng minh cho sự trung thực về sứ mạng Nabi của họ, những phép mầu và các dấu hiệu được Allah ủng hộ cho họ một cách công khai cho thấy rằng chúng không nằm trong khả năng và sức lực của người phàm tục, điều đó chứng tỏ sự trung thực của họ và khẳng định sứ mạng Nabi của họ.
Ý nghĩa của các phép mầu: là những điều siêu thường mà Allah đã thể hiện chúng trên các bàn tay các vị Nabi và Thiên Sứ của Ngài, những điều mà con người phàm tục phải bất lực không thể làm được. Một số phép mầu tiêu biểu:
Sự biến đổi cây gậy của Nabi Musa u thành con rắn.
- Nabi Ysa u thông tin cho cộng đồng của Người về những gì nên ăn và những gì nên chừa lại trong nhà của họ.
- Sự chẻ đôi của mặt trăng, một phép mầu của Nabi của chúng ta, Muhammmad r.
- Sự biến đổi cây gậy của Nabi Musa u thành con rắn.
Đức tin của người Muslim đối với Nabi Ysa (Jesus - Giê-su) u:
- Rằng Người là một trong số các vị Thiên Sứ vĩ đại nhất, các vị này được xem là những vị cương nghị nhất trong các vị Thiên Sứ, họ là: Muhammad, Ibrahim, Nuh, Musa và Ysa. Quả thật, Allah đã nhắc đến tên của họ trong lời phán của Ngài: {Và khi TA đã nhận lời giao ước từ các Nabi và từ Ngươi (Muhammad) và từ Nuh, Ibrahim, Musa và Ysa, con trai của Maryam, và TA đã nhận từ nơi họ lời giao ước thật nặng nề.} (Chương 33 – Al-Ahzab, câu 7).
- Rằng Ysa u là con người phàm tục thuộc con cháu của Adam (tức loài người), được Allah bản hồng ân cho Người là Thiên Sứ và cử Người đến với cộng đồng Israel và được Ngài phù hộ những phép mầu, nhưng Người không hề sở hữu bất cứ một quyền năng nào hay thuộc tính nào của Rububiyah và Uluhiyah cả, như Allah đã phán:{Y (Ysa) chỉ là một người bề tôi. TA (Allah) ban ân cho Y và lấy Y làm một cái gương cho con cháu của Israel.} (Chương 43 – Azzukhruf, câu 59). Và Người không hề sai bảo cộng đồng của Người nhận lấy bạn thân Người và mẹ của Người làm vị thần linh để tôn thờ cùng với Allah, mà Người chỉ sai bảo họ những gì mà Allah đã ra lệnh cho Người:{Rằng các ngươi hãy thờ phượng Allah, Thượng Đế của Ta và Thượng Đế của các ngươi.} (Chượng 5 – Al-Ma-idah, câu 117).
- Rằng Nabi Ysa u là con trai của Maryam, Maryam là mẹ của Người, bà là một người phụ nữ đức hạnh, có niềm tin kiên định, chuyên tâm thờ phượng Thượng Đế, bà là một người phụ nữ đồng trinh và thanh khiết, bà mang thai Nabi Ysa u không có sự phối ngẫu với nam giới qua quyền nằng của Allah, Đấng tối Cao, sự tạo hóa của Người là một phép mầu được lưu truyền mãi về sau giống như sự tạo hóa của Adam không có cha cũng không có mẹ, như Allah đã phán:{Quả thật, đối với Allah, trường hợp của Ysa giống như trường hợp của Adam. Ngài đã tạo Y từ đất bụi, rồi sau đó Ngài phán cho Y: “Hãy thành và Y thành đúng như thế.”} (Chương 3 – Ali Imran, câu 59).
- Rằng trong khoảng cách giữa Người u và Nabi Muhammad r không có một vị Thiên Sứ nào cả, và quả thật, Người đã báo tin mừng về sự xuất hiện của Nabi chúng ta r qua lời phán kể của Allah, Đấng Tối Cao: {Hãy nhớ lại khi Ysa, con trai của Maryam, bảo: “Hỡi con cháu của Israel! Ta là Sứ giả của Allah được phái đến với các ngươi, xác nhận lại những điều trong Kinh Tawrah được mặc khải trước Ta, và Ta sẽ báo tin mừng về một Sứ giả, tên Ahmad (tức Muhammad) sẽ đến sau Ta”. Nhưng khi Y đến gặp chúng với những bằng chứng rõ rệt thì chúng bảo: “Đây đúng là một trò phù thủy.”} (Chương 61 – As-Saff, câu 6).
- Chúng ta tin vào các phép mầu mà Allah đã ban cho Người u như khả năng làm khỏi bệnh cho người bệnh hủi, người mù lòa, khả năng làm sống lại các thây chết, thông điệp cho mọi người về những gì nên ăn và những gì nên chừa trong nhà của họ, tất cả những phép mầu đó đều là do phép của Allah, Đấng Tối Cao. Quả thật, Allah đã dùng những phép mầu đó làm minh chứng cho sự trung thực về sứ mạng Nabi và Thiên Sứ của Người u.
- Không ai trong nhân loại có thể hoàn thiện đức tin Iman của mình ngoại trừ y đã tin rằng Ysa u là người bề tôi của Allah và là vị Thiên Sứ của Ngài, và tin rằng Người hoàn toàn vô can với những gì không tốt đẹp cũng như những điều sai lệch mà những người Do thái đã gán ghép cho Người; giống như chúng ta vô can với niềm tin sai lầm của những người Thiên Chúa đã lệch lạc trong việc hiểu về sự thật của Ysa u, con trai của Maryam khi mà họ đã nhận lấy Người và mẹ của Người là hai vị chúa cùng với Allah, một số trong bọn họ nói rằng Người là con trai của Chúa Allah, một số khác thì bảo Người là hiện thân của Chúa ba ngôi. Nhưng quả thật, Allah tối cao và vĩ đại hơn những điều họ nói.
- Rằng Người u không bị giết và cũng không bị đóng đinh vào cây thánh giá, mà đích thực Người đã được Allah đưa lên trời khi mà những người Do Thái truy sát Người. Allah đã biến một người khác có dung mạo giống Người, thế là họ đã giết và đóng đinh người đó, và họ tưởng rằng đấy là Nabi Ysa u, như Ngài đã phán:{Và lời của họ: “Chúng tôi đã giết chết Masih Ysa, con trai của Maryam, Sứ giả của Allah”, nhưng thực ra họ không hề giết cũng như không hề đóng đinh được Y trên cây thánh giá mà chỉ là một sự hóa đổi dung mạo tương tự đã được trình bày cho họ. Và quả thật, những ai bất đồng ý kiến về việc (sát hại Ysa) hoàn toàn đều mơ hồ, họ không hề biết rõ mà chỉ là phỏng đoán. Nhưng một điều chắc chắn là họ không hề giết được Y, mà chính Allah đã đưa Y lên ở nơi Ngài, bởi Allah Toàn Năng Sáng Suốt. Và quả thật, chỉ một số người Kinh sách tin tưởng Y trước khi xảy ra sự kiện về cái chết của Y. Và vào Ngày Phục Sinh, Y sẽ là nhân chứng đối chất lại với họ trước Allah.} (Chương 4 – Annisa’, câu 157 – 159).
Quả thật, Ngài đã bảo vệ Người và đưa Người lên ở nơi trên trời cao, rồi Người u sẽ giáng thế trở lại vào thời gian cận ngày tận thế, Người lãnh đạo nhân loại theo giáo luật của Nabi Muhammad r, sau đó, Người chết đi và được chôn cất trong đất rồi Người sẽ trở ra từ đất giống như con cháu Adam khi được phục sinh, bởi Allah đã phán:{Từ đó (đất) TA đã tạo hóa ra các ngươi và TA sẽ hoàn các ngươi trở lại trong đó, rồi từ đó TA sẽ cho các ngươi trở ra một lần nữa} (Chương 20 – Taha, câu 55).
Đức tin rằng Muhammad r là vị Nabi và Thiên Sứ:
- Chúng ta tin rằng Muhammad r là người bề tôi của Allah và cũng là vị Thiên Sứ của Ngài, và Người là vị dẫn đầu những người thời đầu cũng như những người thời sau, Người là vị Nabi cuối cùng, sau Người không có một vị Nabi nào được cử phái đến nữa, Người đã hoàn tất sứ mạng truyền bá, duy trì sự thật, răn dạy cộng đồng và toàn tâm toàn lực chiến đấu vì chính nghĩa của Allah.
- Và chúng ta tin những điều Người r thông tin, làm theo những điều Người sai bảo, tránh xa những điều Người nghiêm cấm, thờ phượng Allah theo đường lối của Người, chỉ noi gương theo Người, không theo bất cứ một ai khác Người. Allah, Đấng Tối Cao phán:{Quả thật, nơi Thiên Sứ của Allah có được một tấm gương tốt đẹp cho các ngươi noi theo, đối với những ai hy vọng điều tốt đẹp nơi Allah và ở Ngày Sau và những ai luôn tưởng nhớ đến Allah thật nhiều.} (Chương 33 – Al-‘Ahzab, câu 21).
- Chúng ta phải đặt tình yêu của chúng ta dành cho Nabi r lên trên cả tình yêu của chúng ta dành cho cha mẹ, con cái và tất cả mọi người trong nhân loại, như Người r đã nói: “Không ai trong các ngươi có đức tin Iman hoàn thiện cho đến khi nào Ta là người mà y yêu thương hơn cả cha mẹ, con cái của y cũng như toàn thể nhân loại.” (Albukhari: 15, Muslim: 44). Tình yêu chân thật là sự đi theo đường lối của Người, làm theo sự hướng dẫn của Người. Và niềm hạnh phúc đích thực cũng như sự được hướng dẫn trọn vẹn chỉ có được bằng sự tuân phục và vâng lời Người, như Allah đã phán: }وَإِنْ تُطِيعُوهُ تَهْتَدُوا وَمَا عَلَى الرَّسُولِ إِلَّا الْبَلَاغُ الْمُبِين{ (النور: 54). {Và nếu các ngươi vâng lệnh Y (Muhammad) thì sẽ được hướng dẫn đúng đường bởi vì nhiệm vụ của một sứ giả chỉ là công khai truyền đạt (Thông điệp của Allah).} (Chương 24 – Annur, câu 54).
- Chúng ta phải tiếp nhận tất cả những gì mà Nabi r mang đến, phải thực hiện và chấp hành theo đường lối của Người, chúng ta phải tôn vinh và xem trọng sự chỉ đạo cũng như sự hướng dẫn của Người, như Allah Tối Cao phán:{Thề bởi Thượng Đế của Ngươi rằng chúng sẽ không tin tưởng cho đến khi nào chúng đề cử Ngươi đứng ra phân xử về điều mà chúng tranh chấp rồi chúng cảm thấy không uất ức trong lòng về quyết định mà Ngươi đã đưa ra và chúng hoàn toàn quy phục.} (Chương 4 – Annisa, câu 65).
- Chúng ta phải tránh xa việc làm trái lệnh Người r bởi hành vi trái lệnh Người là nguyên nhân dẫn đến sự lệch lạc và nguy khốn cũng như bị trừng phạt đau đớn. Allah, Đấng Tối Cao phán: {Bởi thế, hãy cảnh cáo những ai chống đối mệnh lệnh của Y (Thiên Sứ Muhammad) nên biết rằng làm như thế chúng sẽ gặp phải tai kiếp hoặc sẽ gặp phải một sự trừng phạt đau đớn} (Chương 24 – Annur, câu 63).
Đặc điểm bức Thông Điệp của Muhammad:
Đặc điểm bức Thông Điệp của Muhammad r đặc biệt vượt trội hơn các bức Thông điệp trước đó, tiêu biểu như:
- Bức Thông Điệp của Muhammad r là bức Thông Điệp cuối cùng cho các bức Thông Điệp trước đó. Allah, Đấng Tối Cao phán: {Muhammad không phải là người cha của một ai trong số đàn ông các ngươi, mà Y chính là Thiên Sứ của Allah và là vị Nabi cuối cùng trong các vị Nabi.} (Chương 33 – Al-Ahzab, câu 40).
- Bức Thông Điệp của Muhammad r bôi xóa và thay thế cho các bức Thông Điệp trước. Bởi thế, Allah sẽ không chấp nhận bất cứ tôn giáo nào của một ai sau khi Ngài đã cử phái Nabi r đến trừ phi y đi theo Muhammad, và không một ai có thể đến được Thiên Đàng trừ phi y đi theo đường lối của Người r, và Người là vị Thiên Sứ cao quý nhất, cộng đồng tín đồ của Người là tốt đẹp nhất, và giáo luật của Người là hoản hảo nhất trong các giáo luật. Allah, Đấng Tối Cao phán:
{Và ai tìm kiếm một tôn giáo nào khác ngoài tôn giáo Islam thì tôn giáo đó của y sẽ không được chấp nhận và vào Ngày Sau y sẽ là đồng bọn của những người thua thiệt} (Chương 3 – Ali ‘Imran, câu 85). Nabi r nói: “Ta thề bởi Đấng mà linh hồn Muhammad nằm trong tay Ngài, bất cứ ai nghe đến Ta, dù người Do Thái hay Thiên Chúa rồi chết đi trong tình trạng không tin nơi những điều Ta mang đến thì y sẽ thuộc nhóm người của Hỏa Ngục” (Muslim: 153, Ahmad: 8609).
- Bức Thông Điệp của Muhammad r là dành chung cho hai loài:
Jinn và con người. Allah, Đấng Tối Cao phán kể về lời của Jinn:{Này hỡi dân chúng của ta, hãy đáp lại người mời gọi của Allah (Nabi Muhammad)} (Chương 46 – Al-Ahqaf, câu 31). {Và TA chỉ cử phái Ngươi (Muhammad) làm một người mang tin mừng và một người cảnh báo cho toàn nhân loại} (Chương 34 – Saba’, câu 28). Nabi r nói: “Ta được ban cho hơn các vị Nabi khác sáu hồng phúc: Ta được ban cho sự súc tích trong ngôn luận, sự trợ giúp làm kẻ thù hoảng sợ, được phép dùng chiến lợi phẩm, tất cả mọi nơi trên mặt đất đều sạch và đều có thể làm nơi cúi đầu quỳ lạy (Allah), Ta được cử đến cho toàn thể nhân loại, và Ta là vị Nabi cuối cùng” (Albukhari: 2815, Muslim: 523).
Trái quả của đức tin nơi các Thiên Sứ:
Đức tin nơi các Thiên Sứ có những trái quả to lớn, tiêu biểu:
-
Nhận thức được lòng thương xót của Allah cũng như sự quan tâm của Ngài đối với các bầy tôi của Ngài khi mà Ngài cử phái các vị Thiên Sứ đến với họ để hướng dẫn họ đến với con đường đúng đắn, giảng giải cho họ cách thức thờ phượng Allah, bởi lẽ trí tuệ của con người không đủ để ý thức được điều đó. Allah phán về Nabi Muhammad r của chúng ta: {Và TA (Allah) gửi Ngươi (Muhammad) đến cốt chỉ để mang đến hồng phúc cho toàn nhân loại.} (Chương 21 – Al-Ambiya’, câu 107).
-
Tri ân Allah, Đấng Tối Cao về những ân huệ vĩ đại này.
-
Yêu thương các vị Thiên Sứ, tôn kính và ca ngợi họ bởi họ đã thiết lập sự thờ phượng Allah, truyền bá bức Thông Điệp của Ngài và răn dạy các bầy tôi của Ngài.
-
Đi theo bức Thông Điệp mà các vị Thiên Sứ mang đến từ nơi Allah và đó chính là thờ phượng một mình Allah duy nhất, không tổ hợp với Ngài một thần linh ngang vai, qua đó, người có đức tin đạt được điều tốt lành, sự hướng dẫn và hạnh phúc ở hai cõi.{Ai theo chỉ đạo của TA thì sẽ không lầm lạc cũng không khổ sở * Ngược lại, ai tránh xa thông điệp nhắc nhở của TA thì chắc chắn sẽ sống một cuộc đời eo hẹp (không an tâm và khổ sở) và vào Ngày Phục sinh TA sẽ phục sinh y trở lại mù lòa.} (Chương 20 – Taha, câu 123, 124).